Trẻ tăng động giảm chú ý- nơi yêu thương được đánh thức (Mở đầu)

Cuộc sống vẫn cứ trôi đi, nhiều lúc Hạnh đã nghĩ cô không còn muốn tiếp tục cố gắng hỗ trợ con nữa, cô cảm thấy mệt mỏi.

Giữa bộn bề cuộc sống, stress cứ ngày ngày đổ xuống đầu cô, những áp lực ở công ty, những sự soi mói và trì chiết của chồng, rồi còn con nữa, bé rối loạn phát triển, bé đặc biệt, cô cũng cố gắng đến mấy năm nhưng con vẫn vậy, vẫn cứ ngờ nghệch, rồi nghịch một cách nguy hiểm, nghịch ngợm liên tục không để yên tay chân, hay có những lúc chạy lao ra đường mà không để ý xem xe cộ như thế nào. Có những tối khi con ngủ say, cô chỉ muốn đi đâu đó trọn màn đêm để không phải thức dậy vào sáng hôm sau và lặp lại những gì đang diễn ra mỗi ngày…

Hôm nay như mọi ngày Hạnh thức dậy và chuẩn bị bữa sáng cho các con, và lại thúc giục chúng ăn thật nhanh để bắt đầu đi làm, bắt đầu với công việc mỗi ngày. Nhưng hôm nay hơi khác một chút, sau khi đưa thằng bé đi học, cô phải đưa thêm cả thằng lớn đến chỗ làm, nay không có ai trông con cả. Cô đăm chiêu lo lắng, với độ nghịch ngợm quá thể như thế liệu có làm hỏng món đồ gì hay là bị ai đó mắng không, nghĩ đến đây cô nhắn cho sếp mong rằng anh ý sẽ thông cảm việc cô đưa Gia Anh đến công ty. Không thấy có dòng tin nhắn nào đáp lại như mọi khi, cô vẫn tiếp tục hoàn thành nốt bữa sáng của các con và chuẩn bị đưa Hoàng Anh đi học (bé nhỏ) và cùng Gia Anh đến công ty.

Cuoc-song-moi-ngay
Cuoc-song-moi-ngay

Tiếng tin nhắn đến khiến cô thở phào nhẹ nhõm khi nhận được sự đồng ý của sếp. Cô trở các con đi và bắt đầu với guồng quay công việc của mình. Ánh nắng chói chang cùng với dòng xe cộ ồn ào khiến cho không khí càng thêm nóng nực. Thằng bé vòng lấy bàn tay nhỏ bé ôm lấy cô, trong lòng cô trào dâng một cảm xúc khó tả. Nó còn nhỏ lắm, nó vẫn còn cần sự yêu thương của cô, tại sao lại có lúc cô chối bỏ nó, cô không muốn cố gắng nữa, trong khi bản thân thằng bé, với một bộ não mỏng manh, đã cố gắng biết bao nhiêu để ngồi yên và làm bài tập trong 15 phút, đã chịu khó nghe cô giải thích mọi chuyện trong 5 phút. 

Còn cô với 1 bộ óc trưởng thành đã cố gắng được bao lâu? 

Bàn tay nhỏ bé đó như khơi dậy tình yêu thương mạnh mẽ ngủ quên bấy lâu nay của cô, cô khẽ trào nước mắt, lấy bàn tay mình nắm lấy bàn tay nhỏ bé, nhìn vào mắt con và cười….

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận